Tình yêu thương rộng lớn
Luôn đem tới niềm vui
Cùng sớt chia nổi khổ
Dìu nhau về thảnh thơi
Người ta thường nói " yêu thì khổ, không yêu thì lỗ. Thà chịu khổ còn hơn chịu lỗ" dẫu biết rằng yêu là khổ nhưng ta vẫn cứ yêu cũng như nhà thơ Xuân Diệu có câu"
"Làm sao sống mà không yêu
Không nhớ không thương một kẻ nào"
Sống mà không yêu thương thì không còn ý nghĩa gì nữa. Nếu sợ mà không dám yêu thì ta có chắc mình sẽ sống hạnh phúc hơn không? Đời sống còn nhiều thứ khác có thể làm cho ta đau khổ chứ đâu phải tình yêu. Chung quanh ta có biết bao nhiêu người có thể "chịu khổ" để yêu thì tại sao ta phải sợ? Tình yêu có đáng sợ như ta nghĩ không?
Yêu thương là bản năng của con người, nhưng nếu ta yêu non sông, yêu thương cánh đồng yêu thương quê hương, yêu thương người bất hạnh... thì ta đâu có khổ. Đằng này đối tượng yêu thương của ta quá hấp dẫn, có thể đánh động vào cảm xúc khát khao của ta, có thể làm cho ta đêm nhớ ngày mong hay mất ăn bỏ ngũ, có thể ta bất chấp tất cả.
Nhà thơ Nguyễn Du:
"Đa mang lấy một chữ tình
Khư khư mình buột lấy mình vào trong
Vậy nên những chốn long đong
Ở không yên ổn, ngồi không vũng vàng.
Ma đưa lối quỹ dẫn đường
Lại tìm những chốn đoạn trường mà đi"
Khi cảm xúc yêu thương bùng vỡ thì ta không tự chủ được nữa, mọi nhận thức hay phản ứng đều vượt tầm kiểm soát. ta cứ lầm lũi lao tới phía trước như kẻ mộng du mà không ý thức được mình đang đi đâu, dù sắp bước vào vực thẳm. Cảm xúc yêu thương mãnh liệt nó lấn áp lý trí, chẳng trách sao ai yêu rồi ít nhiều cũng trở nên mù quáng, thấy đối tượng mình yêu rất khác với mọi người đó là một màu hồng. Vì thế ta muốn thoát khỏi "cái tôi" của mình để mời người ấy bước vào và người ấy dành cho ta trọn trái tim của họ. Thậm chí ta muốn dâng cả cuộc đời mình cho họ.
Tình yêu đúng nghĩa là chứa đựng tình thương phải có ý định muốn hiến tặng và chia sớt để nâng đỡ cuộc đời nhau. Có thể ta lầm tưởng tình yêu là cung bậc cao hơn tình thương. Hóa ra tình yêu nghiên về phía người hưởng thụ còn tình thương nghiên về phía trách nhiệm. Tình cảm lứa đôi, nếu tình yêu lất áp tình thương thì tình cảm ấy như lửa gần rơm, nếu tình thương lấn áp tình yêu thì như lửa than vẫn mãi cháy âm ĩ. Dù khởi điểm của ta la 2tiếng sét ái tình, nếu ta biết nhận thức được và buông bỏ bớt những đòi hỏi không cần thiết, để quan tâm đến cuộc đời của người mình thương, để ta thấu hiểu những khó khăn hay ước mơ của họ mà giúp đỡ, thì lúc đó chính là tình yêu chân thật.
Và " Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá
Chỉ biết yêu thôi chẳng biết gì"
Tình yêu như cây xanh, nếu ta không biết cách chăm sóc dưỡng nuôi, hoặc thừa hoặc thiếu, thì nó sẽ héo tàn. Cảm xúc thảo mãn ai không thích nhưng phải đi liền với trách nhiệm thì ta mới có thể mãi giữ gìn. Cái tôi được dẹp bỏ nhườn chổ cho tình yêu thì trách nhiệm dìu dắt nhau đi về hướng thảnh thơi và hạnh phúc chân thật không còn là miễn cưỡng nửa. Vấn đề là ta có mở rộng trái tim mình ra không? Nếu xem trọng vật chất, vướng kẹt danh vọng, đam mê hình thức hấp dẫn mà lại muốn có một tình yêu bền vững thì đó chỉ là tham vọng. ta phải tự lượng sức.
Nếu còn quá yêu bản thân mình thì làm sao có thể yêu thêm người khác, dù có người khác cũng chỉ phục phụ cho bản thân mình thôi. Bởi thế tình yêu là điều thiêng liêng và cao quý nhất để mãi mãi với tình yêu là ta phải biết luôn tỉnh táo để nhận ra mình và hiểu được người mình thương.
Yêu như yêu lần đầu
Xin nâng đỡ đời nhau
Bằng con tim hiểu biết
Lo sợ gì thương đau